[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại / Chương 126: Báo cảnh sát
[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại
  • Mặt bé không còn lấm bẩn như trước, có thể thấy rõ cái mũi xinh xinh cùng đôi môi mỏng mím chặt, lớn lên chắc chắn sẽ là một cô nương xinh đẹp. Nhưng có lẽ vẫn đang ốm nên sắc mặt hơi tái, khí sắc và tinh thần thoạt nhìn có vẻ mệt mỏi.
  • Kim Taehyung trong lòng càng thêm áy náy, cũng không hỏi lại, vươn tay ôm bé đi ra ngoài.
  • Cậu mang bé đi ăn chút cháo, sau đó tìm cửa hàng đồ trẻ em mua một ít quần áo, cuối cùng mới mang bé đến đồn công an.
  • Một cô bé xinh xắn sạch sẽ, mấy vị cảnh sát thoạt nhìn không tin đây là đứa trẻ lưu lạc, sau đó lại nghe Kim Taehyung tìm được cô nhóc như thế nào, có người vỗ gáy đồng sự bên cạnh nói.
  • Cảnh sát
    Cảnh sát
    Ôi chao ôi chao cái gì, mấy hôm trước không phải vừa bắt một kẻ lợi dụng trẻ em để ăn xin sao? Nếu không tin thì hỏi đi?
  • Mặt khác vài người kịp phản ứng, liên thanh nói chủ ý này không tồi, lúc này mới mang Kim Taehyung và đứa nhỏ đi vào trong.
  • Hai người bị mang tới nhận diện một tên nam nhân xấu xí, đứa nhỏ vẫn luôn cầm tay cậu vừa nhìn thấy người nọ liền trốn ra sau lưng. Cậu vội vàng ôm bé lên, vỗ lưng bé nhẹ thanh đừng sợ. Cảnh sát thấy phản ứng của đứa nhỏ trong lòng liền đoán ra được, khẩu khí hung ác hỏi người nọ lai lịch đứa nhỏ.
  • Nam nhân kia chưa nhìn rõ mặt đứa nhỏ, Kim Taehyung hống bé quay đầu lại, nam nhân chỉ nhìn thoáng qua liền khai quả thật có nhận thức nó.
  • Đứa nhỏ là người cùng thôn với bọn hắn, cha hút thuốc phiện say rượu đánh bạc, sau bị người đánh chết ở ven đường, mẹ đã sớm bỏ đi vài năm trước, chỉ còn lại một người chú ruột không có liên hệ.
  • Chú thì vô tâm, mợ lại càng không thích nó, khi nào tâm tình tốt mới cho ăn, không tốt thì đuổi nó ra khỏi cửa, đánh chửi là chuyện như cơm bữa. Có người thấy đứa nhỏ không có người quản liền cho mợ nó một ít tiền nói muốn dẫn đứa nhỏ đi, mợ nó đương nhiên đồng ý, cứ như vậy đem bán đứa nhỏ.
  • Người nọ cũng không phải người tốt gì, cùng với nam nhân chuyên đi tìm những đứa trẻ lưu lạc, tổ chức thành một nhóm ăn xin trên đường lừa tiền. Để khiến cho người qua đường thương tình, bọn họ thậm chí còn cố ý để đứa trẻ bẩn thỉu thương tật một tí, nếu không phải đứa nào quá nhỏ bọn họ sợ không cẩn thận sẽ hại chết. Về sau những đứa trẻ lớn hơn một chút, cô nhóc này thông minh nhân cơ hội chạy trốn tránh ở xung quanh trường học, bọn chúng tìm mãi không ra.
  • Giải quyết mọi việc xong, hỏi được địa chỉ liên lạc của chú cô nhóc, lúc này cảnh sát mới áp giải người kia về buồng giam. Kim Taehyung ôm đứa nhỏ luống cuống đứng không yên, có vị cảnh sát thở dài nói.
  • Cảnh sát
    Cảnh sát
    Tình huống này của cô nhóc cho dù đưa trả về chỉ sợ cuộc sống sau này cũng không tốt đẹp gì
  • Kim Taehyung lo lắng cũng chính là điều này, để đứa nhỏ về một lần nữa cũng không biết sẽ bị ngược đãi như thế nào.
  • Cảnh sát kia ngẩng đầu liếc cậu một cái, nghĩ nghĩ nói.
  • Cảnh sát
    Cảnh sát
    Nếu không thì như vậy đi, tôi sẽ đưa cậu số điện thoại, cậu đưa cô nhóc đến trung tâm thu lưu trẻ lang thang của thành phố, được không?
  • Kim Taehyung không biết nên làm gì với đứa nhỏ nên đành phải gật đầu, phiền đồng chí cảnh sát gọi điện hỏi một chút.
  • Chưa được bao lâu, viên cảnh sát cúp điện thoại nói cậu có thể đưa đứa nhỏ qua, bên họ sẽ tạm thời trông nom. Cậu nghĩ đến giờ đông khách buổi chiều sắp tới, sợ bà chủ nhất định sẽ không cho cậu nghỉ phép.
  • Viên cảnh sát thấy cậu khó xử liền bảo.
  • Cảnh sát
    Cảnh sát
    Như vậy đi, cậu để đứa nhỏ ở đây, lát nữa chúng tôi sẽ cử người dẫn bé qua bên kia
  • Người bình thường nếu dẫn trẻ đi lạc đến đồn công an xong sẽ không quản nữa, đều là trung tâm liên hệ với Tổ chức cứu trợ hoặc Viện phúc lợi. Đây là lần đầu tiên viên cảnh sát này gặp được người có trách nhiệm như cậu.
  • Kim Taehyung do dự hỏi.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Vậy đứa nhỏ sau này sẽ thế nào, sẽ được giữ lại sao?
  • Viên cảnh sát cười cười.
  • Cảnh sát
    Cảnh sát
    Cái này không thuộc về quyền hạn của chúng tôi, đứa nhỏ có được giữ lại hay không là tùy trung tâm an bài
  • Kim Taehyung nhíu mày, nghĩ một lúc rồi nói.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Đồng chí cảnh sát, có thể thư thả một ngày hay không, tôi cam đoan ngày mai sẽ tự mình dẫn đứa nhỏ đến đó
  • Lời vừa dứt, vài người đứng xung quanh đều không nhịn được bật cười, có người lắc đầu nói.
  • Cảnh sát
    Cảnh sát
    Cái gì mà thư thả với không thư thả, cậu làm việc tốt như vậy sao nghe qua lại giống như phần tử tội phạm thế
14
Chương 126: Báo cảnh sát